书令史
书令史 (書令史) 是一个汉语词语,拼音是shū lìng shǐ,该词语属于,分字 [书,令,史]。

读音shū lìng shǐ
怎么读
注音ㄕㄨ ㄌ一ㄥˋ ㄕˇ
※ 词语「书令史」的拼音读音、书令史怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
书令史[ shū lìng shǐ ]
⒈ 古代佐理案牍的官吏。晋、南朝宋有内台书令史,九品。隋诸省府寺各有令史、书令史、书吏之属。参阅《宋书·百官志下》、《通典·职官四》。
引证解释
⒈ 古代佐理案牍的官吏。 晋、南朝 宋 有内台书令史,九品。 隋 诸省府寺各有令史、书令史、书吏之属。参阅《宋书·百官志下》、《通典·职官四》。
更多词语拼音
- sōng yáng shū yuàn嵩阳书院
- xiāng shū乡书
- yì shū异书
- shū shēng zhī jiàn书生之见
- zǔ shū诅书
- yǐng yáng shū颍阳书
- jí shū籍书
- yǐn shū隐书
- lèi shū类书
- chéng shū成书
- xié shū lǜ挟书律
- hǔ shū虎书
- shū jì书迹
- zhào shū赵书
- shū míng hào书名号
- shū qiàn书椠
- jí zhǒng zhōu shū汲冢周书
- shū zhāi jù书斋剧
- dōng fāng tú shū guǎn东方图书馆
- qīng lǐ shū青李书
- gēng lìng míng hào更令明号
- jìn lìng禁令
- xiān lìng鲜令
- lìng lì令利
- qiǎn lìng遣令
- léi líng雷令
- wéi lìng违令
- lìng rén令人
- lìng jūn xiāng令君香
- lìng piào令票
- míng lìng明令
- tì fà lìng剃发令
- qí lìng祇令
- fēng líng风令
- kē líng科令
- zhèng lìng正令
- yīn lìng阴令
- shì lìng试令
- jiǎ lìng假令
- jié lìng节令
- yù shǐ cōng御史骢
- tóng shǐ僮史
- wū shǐ巫史
- shǐ shì jì史氏记
- ān shǐ zhī luàn安史之乱
- shǐ jí史籍
- mén xià shǐ门下史
- shǐ lì史例
- gǔ shǐ瞽史
- shǐ shèng史乘
- shǐ àn史案
- niàn yī shǐ廿一史
- yì shǐ轶史
- zá shǐ杂史
- jì shǐ祭史
- sān shǐ三史
- fǎng lián shǐ zhǐ仿连史纸
- jiā shǐ家史
- shí qī shǐ十七史
- zhōng gōng shǐ中宫史
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.